Môi là nơi nhạy cảm nhất ở vùng mặt và hôn môi sẽ làm trỗi dậy ham muốn tình dục. Người ta biết hôn người thân từ tấm bé và biết hôn người yêu khi đến tuổi cặp kê. Hôn « người ấy » không có mô hình mẫu, mỗi người có cách riêng và chỉ có thể nói rằng hôn sâu là sự nhập cuộc say đắm của cả 2 người.

Xuyên qua chi thú nhân quốc gia

Tác giả: Giang hồ thái yêu sinh

Uây, giờ mới để ý, truyện này đồng tác giả với Càn quấy. T^T Lại nhớ lại ký ức đau thương.

Đây là bộ thú nhân quốc gia đầu tiên mình đọc, cũng mở đầu cho con đường thú nhân sinh tử không lối về TvT. Thể loại này có bối cảnh xã hội nguyên thuỷ, không đến nỗi ăn lông ở lỗ, có nhà có cửa, có lửa có đồ đàng hoàng nhưng vẫn sống theo hình thức công xã. Ở đây không có nữ giới, chỉ có nam giới chia thành 2 loại giống đực và giống cái. Giống đực có thể hoá thú, bình thường bộ dáng cao to, có thể có tai và đuôi thú. Giống cái thì hoàn toàn như con trai bình thường, nhỏ hơn giống đực, không có sức mạnh như giống đực, và có thêm chức năng sinh sản. Nói thật thì cái thế giới toàn nam kiểu này thì có khác gì ngôn tình nguỵ đam mỹ đâu. == Nhân vật xuyên qua đương nhiên sẽ là giống cái, càng chả khác nam biến nữ :v Nhưng mền cũng không xoắn nhiều lắm. Có tiền đề của cái Xuyên hồi cổ đại chủng bao tử rồi nên vẫn đọc ngon. Căn bản mình thích thể loại này ở chỗ: tình yêu trong này rất trung trinh. Giống đực sống là vì giống cái. Một khi mất đi bầu bạn thì hoặc sẽ tự tử, hoặc sẽ bỏ bộ lạc đi ra một nơi hẻo lánh ở một mình.

Quay về với truyện nào. :D Bạn thụ ngày trước trong quân đội, giờ về làm nhân viên cứu hộ trong khu du lịch ở trên núi. Bạn ý trong lúc cứu 1 thằng bé thì bị anh đứa bé hại, 2 người cùng xuyên không. Vì hồi trước trong quân đội nên kĩ năng sống dã ngoại của bạn rất cao. Sau thì bạn của bạn công phát hiện 2 người, rất ngạc nhiên là 1 giống cái đem theo con (:v) mà có thể sống sót trong rừng rậm vô cùng nguy hiểm. Thế là bạn của bạn công đem theo bạn công và bầu bạn của mình đến để bầu bạn của mình nói chuyện với thụ (cùng là giống cái, nói chuyện cho dễ :v). Dưng mờ ngôn ngữ không thông =)) Cuối cùng thì cũng đưa được hai người về bộ lạc. Sau đó là quá trình thụ đem một chút kiến thức thời hiện đại để giúp bộ lạc có cuộc sống ổn định hơn. Và cũng trở thành giống cái rất mạnh trong bộ lạc =)) Anh công tia em ngay từ đầu. Anh là tộc trưởng nên vẫn muốn kiếm một giống cái đủ mạnh để đứng bên mình nên khi thấy em mạnh như vậy là anh đã nghiêng ngả ràu. Quá trình cưa cẩm bán manh của anh công đáng yêu lắm. XD

Truyện còn 2 người nữa cũng xuyên. 1 bạn thời hiện đại bị tai nạn xuyên vào thân thể giống cái bị thương. Thân thể này lại còn đang mang thai. Nói chung là ở với nhau 1 thời gian thì bạn ý đổ luôn chồng của thân thể này nhưng mà sợ chồng biết được sự thật thì ghét bỏ mình. Cuối cùng đúng là bị ghét bỏ. Bạn không dám về nhà, đi sâu vào rừng, còn bạn chồng vẫn đang shock, bay lung tung, xông vào xào huyệt khủng long suýt chết, may mà được cứu về. Bạn vợ lang thang trong rừng 1-2 ngày gì đó, suýt bị cây ăn thịt xơi, được 1 giống đực khác cứu, thế là bạn ý quyết định theo về bộ lạc của giống đực này. Bạn chồng bị thương tỉnh lại bị mọi người mắng mới tỉnh ra. Chạy đi tìm thì mất dấu vết (trời mưa bay hết mùi). Sau có người “đánh hơi” được, bạn chồng chạy đến ôm vợ về.

Còn 1 bạn người thời Tống, lên kinh dự thi gặp cướp, chạy trốn thì rớt vực, rơi thẳng lên người bạn công. =)) Bạn công đang nghỉ trưa thì vớ được giống cái từ trên trời rơi xuống, rất hí hửng đây là thiên ý! Thế là vác về mần luôn. Rào cản ngôn ngữ đã là gì?! Đã có ngôn ngữ cơ thể =))

Cậu bé cùng xuyên cũng có cp nha. Cặp này hơi kê huyết =)) Bạn công bé ăn phải 1 loại cỏ khiến bản thân quên đi người quan trọng nhất nên tý nữa thì xuất tường :v Còn màn nội thương hộc máu suýt chết nữa. =))

Truyện rất hay! Sau này đọc các bộ thú nhân khác xong thì mình vẫn thích bộ này nhất! Nhưng điểm trừ là bản edit tuy không nhiều lỗi chính tả nhưng dùng khá nhiều từ Hán Việt nên khá là lủng củng (nửa thuần Việt, nửa Hán Việt -_-), xưng hô lúc ta – ngươi, lúc anh – em.

Truyện này cũng khá tương tự Xuyên qua chi thú nhân quốc gia nhưng xã hội tiến triển gần bằng phong kiến rồi, không còn là công xã nguyên thuỷ nữa.

Thụ leo núi, rớt vực, xuyên qua :v Trong tình huống nguy hiểm thì thụ nhặt được 1 khối ngọc bội, nó bảo vệ thụ và giúp thụ hiểu được ngôn ngữ ở nơi đây. Hoá ra đó là tín bội của giống đực luyện ra để tặng cho bầu bạn của mình. Trừ phi hai người tự nguyện, chỉ có chết thì mới tháo được khối ngọc bội xuống. Cái khối thụ nhặt được thuộc về 1 giống cái giống hệt thụ. Bạn này bỏ chồng bỏ con, truy cầu cuộc sống xa hoa, tằng tịu với em chồng (sự thật này chỉ có người trong cuộc biết), nói chung là mọi người rất ghét bạn ý. Thế nên khi thụ xuất hiện thì ai cũng tỏ vẻ khó chịu và chán ghét thụ, chỉ có duy nhất 1 người bạn ngây thơ vẫn tin tưởng và chơi cùng (trước kia là bạn thân của giống cái kia, giờ thì là bạn thân thụ). Thụ chấp nhận hiện thực, mở 1 cửa hàng kẹo, tiếp tục cuộc sống. Chồng bạn kia aka anh công, ban đầu nghĩ vợ quay lại, cũng chạy đến, thụ kể rõ mọi chuyện nhưng ảnh không tin. Thật ra là đang chối bỏ sự thật, ảnh biết bạn kia chết rồi. Sau ảnh cũng không đến tìm thụ nữa. Công là một người khá trầm, ít nói, cũng không biết cách thể hiện. Nhờ công lớn của đứa con mà hai bạn mới đến được với nhau. Bé con rất đáng thương, hay bị bọn trẻ trêu chọc vì không có mẹ. Thụ ban đầu dù thấy thương cảm nhưng cũng không muốn dây dưa. Nhưng một lần nhìn thấy bé con khóc khi bị chọc, bạn không chịu được, ôm lấy đứa bé. Và sau đó là quá trình 2 bạn đến với nhau :3

Vì thụ giống bạn giống cái đã chết kia, nên kéo theo khá nhiều phiền phức aka thằng em chồng kia kìa. Vợ thằng này rất đáng thương. Thấy chồng trăng hoa cũng dần dần chết lặng. Nhưng khi nhìn thấy chồng mình lăng nhăng với cả chị dâu thì chịu không được mà phái người ám sát. Cha bạn ý thì có mưu tạo phản, chồng thì coi thường bạn ý, cho rằng bạn ý chỉ cần cái danh vợ thành chủ. Sau thằng em mang cả bạn vợ đến chỗ làng bạn công phá, kiểu trước giờ nó đều căm ghét công nên cũng chả có ý tốt gì. Bạn vợ khi này khá là tuyệt vọng, khi biết thụ không phải giống cái kia, cũng tâm sự với thụ cả buổi, thụ khuyên hãy lấy chân tâm mà đối đãi, còn không được nữa thì bỏ đi. Sau, thành chủ mất, thằng em bị shock do biết được sự thật về mẹ mình, bỏ mặc thế sự, tạo điều kiện cho cha vợ tạo phản. Khi đó bạn vợ quá mệt mỏi rồi, quyết định từ bỏ. Vì 2 người đều tự nguyện nên tín bội được tháo xuống. Đọc đoạn này thương bạn ý lắm lắm lắm!!! Nói chung là 1 vị tướng quân đánh bại quân tạo phản, thằng em được thả ra. Nó muốn nhường ngôi cho công, cảm thấy mình mất tất cả rồi, thế là công đánh 1 trận cho tỉnh ra. Sau nó cũng thay đổi và tìm lại bạn vợ. Lúc tìm đến, bạn vợ đứng sững một lúc rồi khóc. Mình muốn ngược thằng kia thêm nữa!!!!!! Cứ thế mà tha thứ là quá nhàn cho thằng bội bạc kia. >”<

Truyện này đỡ sóng gió hơn cái trên, là về vợ chồng bạn tướng quân. XD

Thụ đi tàu, kiểu ngã dây chuyền, bị đè, xuyên :v Rơi từ trên trời xuống, rơi trúng công trong hình thú là hổ. =)) Thế là được công bảo vệ, kiếm thức ăn cho. Công là tướng quân nên sợ thụ là giống cái được người ta dâng lên theo 1 cách mới, mấy ngày này là quan sát thụ nên không có hiện về hình người. Sau thấy không phải, đưa thụ về nhà. Thụ thấy trong lúc mình ỷ lại thì người kia lại luôn nghi ngờ mình, thế là tức giận bỏ đi. Công cũng không đuổi theo mà chỉ cho người đi theo bảo vệ. Mình không thích chi tiết này vì em thụ lưu lạc đầu đường mấy hôm rất khổ T^T Đến lúc đói rét kiệt sức, bị bọn lưu manh trêu ghẹo thì công mới xuất hiện đưa về.

Sau rồi thụ ở lại đó. Diễn biến 2 bạn khá chậm. Thỉnh thoảng còn có giống cái pháo hôi nhảy vào châm ngòi nhưng bị thụ ngó lơ =)) Nói chung là dù chậm nhưng lại chả có trở ngại gì. Về sau hai bạn chuyển về sống cùng làng với 2 bạn ở truyện trên.